74. THẾ THÌ LÀM LÀM GÌ!
Câu chuyện thật của một nhà thầu. Thành công? Thất bại? Có thể bạn sẽ chẳng học được gì qua những câu chuyện thành công, thất bại này. Nhưng chắc chắn bạn sẽ thấy bóng hình mình trong đó, nếu bạn từng làm thầu, từng vui mừng khi nhận công trình, từng cay đắng lê bước ra khỏi căn nhà tuyệt vời mà bạn vừa hoàn thành, và gặm nhấm lời nguyền của dân xây dựng: "Bạc như vôi ..."
NiceHouse: Tia lửa từ đống tro tàn #thangdutoan #nicehouse #tialuatudongtrotan
74. THẾ THÌ LÀM LÀM GÌ!
Chú Tráng ngồi khoanh tròn giữa nền nhà, vừa uống rượu, vừa luận đề với mấy ông hàng xóm. Mơ thấy cái gì thì đánh con bao nhiêu, gặp cá gặp rắn gặp dê thì thế nào ... Không nhiều, nhưng hôm nào đi làm về chú cũng ghé cổng làm một vài con, cũng chỉ một vài ngàn gì đó thôi.
Nhớ hôm chú ăn con đề 24 được 70.000đ, đại lý mang tiền vào tận nhà. Cả bữa cơm hôm đó chỉ có một chủ đề duy nhất là con đề với miên man niềm tự hào. Nào là mới ra khỏi nhà đã thấy cái biển số xe 24, đến công ty đánh 24 cái dắm và hàng ngàn thứ vô tình liên quan tới con số 24 ...
Chú bỗng bảo tôi:
- Thế thì mày làm làm gì!
Vẫn cái dáng điệu quen thuộc đó. Tay đeo cái đồng hồ SK mặt lửa quý sờ tộc thời đó, nhịp nhịp đập vào gan bàn chân theo từng câu nói. Tính chú thế, ngồi uống rượu có khi một câu nói chú cứ nhắc đi nhắc lại cả trăm lần.
Bỗng nhiên, tôi tỉnh giấc. Vẫn còn lâng lâng cảm giác sung sướng được chú cho 5.000đ tiền chú ăn đề.
Chú đã mất được bảy, tám năm.
Lúc mới lên Hà Nội học, tôi ở nhà chú. Nhưng một thằng nhà quê mới lên tỉnh, với bản tính hiếu thắng và tự cao vĩ nhân tỉnh lẻ, chuyện va chạm xảy ra thường xuyên. Chỉ có chuyện cái SK thần thánh của chú không ngon bằng cái đồng hồ điện tử 10.000đ của tôi, vì hàng tháng chú phải chỉnh lại ngày, mà hai chú cháu cãi qua cãi lại cả mấy tháng trời. Cũng còn nhiều chuyện nữa nên tôi chuyển vào ký túc xá sống, và chú cháu trở thành bằng mặt mà không bằng lòng, thậm chí tôi còn ngầm ghét chú.
Nhưng từ lúc chú mất, cứ lúc nào khó khăn nhất thì tôi lại mơ thấy chú, và cảm thấy yên tâm hơn nhiều.
Đợt mớiđi công trường xung quanh đồng không mông quạnh, những đêm đầu tiên phải uống rượu ngủ cho đỡ sợ, gió thổi bung màn muỗi cắn như mặc áo hoa. Bỗng một đêm mơ thấy chú, vẫn kiểu ngồi xếp bằng tròn quen thuộc, tay đeo cái SK mặt lửa thần thánh, nhịp nhịp vào gan bàn chân theo từng câu nói:
- Có việc gì cứ về bảo chú ... Công an xã hội đen tao quen hết ...
Từ hôm đó có cảm giác yên tâm hẳn. Ngủ ngon. Đỡ mộng mị. An toàn.
Tôi nằm im trên giường. Suy nghĩ mông lung. Người cứng bóng vía thì bảo là nằm mơ, nhiều người như vậy thì cho là “gặp” ma. Nhưng tôi thấy xảm giác rất bình thản, không sợ hãi, không vui mừng. Sau này nhiều lần mơ thấy những điều, mà người khác cho rằng khủng khiếp, hoặc có lần mơ thấy chú về đón tôi đi, nhưng lúc tỉnh dậy vẫn là cảm giác đó, bình thản, chấp nhận. Như kiểu tàu đi tới ga rồi thì xuống thôi, không hề sợ hãi.
Cũng không nghĩ nhiều về câu: “Thế thì mày làm làm gì” của chú. Chắc hôm đó tôi định làm gì đó rồi chú nói vậy thôi.
----------------------
dtPro MyHouse - Báo giá nhanh, dễ trúng thầu và thi công có lời