44. BIẾT VÀ ĐỦ
Câu chuyện thật của một nhà thầu. Thành công? Thất bại? Có thể bạn sẽ chẳng học được gì qua những câu chuyện thành công, thất bại này. Nhưng chắc chắn bạn sẽ thấy bóng hình mình trong đó, nếu bạn từng làm thầu, từng vui mừng khi nhận công trình, từng cay đắng lê bước ra khỏi căn nhà tuyệt vời mà bạn vừa hoàn thành, và gặm nhấm lời nguyền của dân xây dựng: "Bạc như vôi ...".
NiceHouse: Tia lửa từ đống tro tàn #thangdutoan #nicehouse #tialuatudongtrotan
44. BIẾT VÀ ĐỦ
Thằng em về, còn mình tôi ngồi tiếp tục nhìn dòng đời lãng đãng trôi, quanh hồ.
Nó cũng lứa tôi, chắc nhỏ hơn 1-2 tuổi. Chắc cũng lập nghiệp ở Sài Gòn này same same tôi. Cách kể chuyện tưng tưng, như vận may trên trời rơi trúng nó, nhưng tôi cảm nhận được những cố gắng phi thường của nó, cùng với sự giúp đỡ của ông chú, những người bạn ông chú nó. Gầy dựng được một bộ máy làm vài chục tỉ một năm, không phải là đơn giản như đan rổ như vậy. Cũng một thời hoành tráng, và rồi dòng đời cuốn đi. Bây giờ, gần như không còn gì, thậm chí là số âm.
Tôi cũng bỏ công ty "của tỉnh" ở quê nhà, hoành tráng lắm, mơ ước của nhiều người ở quê. Ném cái Honda 84 lên nóc xe khách, vào Sài Gòn với hai bàn tay trắng cùng niềm khao khát khám phá và thành công. Một ước mơ doanh nhân thành đạt, bước ra từ một chiếc xe bóng loáng, hai ba người áo vét giày đen bóng lộn đi theo xách cặp và cầm ô.
Dù chưa được như vậy, nhưng tới giờ cũng được coi là thành công. Từ lúc phải vay vài ngàn đổ xăng, vay tiền lập dutoan.com, gom mãi mới đủ tiền đóng 200.000đ lệ phí thành lập công ty, giờ đã có thu nhập đều đều, hoàn toàn có thể xoa tay ngồi hưởng thành quả.
Nếu tôi BIẾT và thấy ĐỦ
Chúng ta thường chủ quan, tưởng rằng chúng ta đã BIẾT. Ai nói gì khác với điều ta cho là đúng, chúng ta nhảy chồm chồm lên phản bác. Nhưng ta biết gì ngoài kia, không gian mênh mông hàng tỉ năm ánh sáng, hàng tỉ tỉ ngôi sao. Ta biết gì về thời gian hàng tỉ năm trước, và hàng tỉ năm tiếp nối sau. Ta biết gì về trái đất này, hàng tỉ con người trên đó và hàng tỉ tỉ sinh vật khác.
Cái sự biết của chúng ta chỉ là 1 phần tỉ tỉ tỉ tỉ ... của thế giới này mà thôi. Gần như bằng 0
Nếu ta biết là ta không biết, ta sẽ không dám phóng mình vào các cuộc phiêu lưu không chắc chắn.
Nếu bạn không biết về bóng tối ngoài kia, bạn sẽ không dám mò mẫm ra ngoài.
Nhưng bạn cho rằng mình biết về con đường quen thuộc đã đi hàng trăm lần, bạn phóng ra và rơi xuống cái hố mới đào hôm qua.
Và nếu bạn không bị gọi: "Về ngay, vợ mày gọi" thì bạn cứ thong thả dò đường mà đi, sẽ không bị ngã.
Nếu thằng em BIẾT là nó KHÔNG BIẾT về việc làm nhà dân, khác hẳn mảng văn phòng nó đang thành công, thì nó sẽ không làm hoặc tính toán thận trọng. Nhưng nó cho rằng nó BIẾT là nhà nào chẳng như nhà nào nên cứ nhận, cứ làm và cứ lỗ.
Và nếu nó thấy ĐỦ với những gì đang có, thì lỗ một hai cái đầu có thể ngưng luôn, tìm hướng khác, hoặc tính toán thận trọng. Nhưng trước sức ép của anh em cần việc, vợ cần tiền shopping, con đóng tiền học trường quốc tế, nó tiếp tục lao nhanh vào con đường mịt mù và rớt xuống vực.
Nếu tôi BIẾT là tôi KHÔNG BIẾT gì về thị trường nhà dân "hàng hiệu" mà tôi muốn theo đuổi, tôi sẽ không tham gia, hoặc tham gia thật thận trọng.
Nếu tôi thấy ĐỦ, tôi sẽ ngồi nhấm nháp thành quả của mình, và nếu có làm, làm một hai cái cho vui thôi.
Nhưng tôi nghĩ là tôi BIẾT, và mong muốn trở thành đại gia thật nhanh, nên tôi đã chơi "tất tay".
Tôi đã từng "tất tay" khi bỏ việc ở quê, vào Sài Gòn mà không một lời hứa hẹn xin việc. Và vài lần nữa để có thành quả này. Và tôi đã tưởng tôi là thiên tài, làm đâu thắng đó.
Và ngày hôm đó, tôi ngồi trên lầu một quán cà phê ngay vòng xoay Hồ Con Rùa, lơ đãng nhìn dòng đời trôi lãng đãng bên dưới, mơ về một thương hiệu nhà dân "hàng hiệu" với hàng ngàn căn nhà mỗi năm, doanh thu hàng ngàn tỉ, mang lại cuộc sống và hạnh phúc cho hàng trăm ngàn người.
Mải ngóc lên trời, tôi không biết rằng vực thẳm ngay dưới chân.
----------------------
dtPro MyHouse - Báo giá nhanh, dễ trúng thầu và thi công có lời